160. Muốn đốt một ngọn lửa hy vọng, chính mình phải có dầu, còn Chúa sẽ cho lửa.

159. Nếu hiểu hạnh phúc trần gian là tiền tài, danh vọng và lạc thú thì không nên tìm chúng. Vì trong đó có đau khổ và sau đó có bất hạnh. Chắc chắn hạnh phúc phải nằm ngoài những thứ đó. Ði tìm những thứ đó là vong thân, là đang ngược chiều trên con đường hạnh phúc. Càng tìm càng thấy xa. Không, hạnh phúc thật gần. Nó nằm đồng chiều với cõi lòng ta. Ai biết tìm, sẽ gặp được. Bất luận giầu nghèo, sang hèn, ai cũng có thể tìm được hạnh phúc, nếu họ biết “ tri thân”.

158. Trong đêm tối mù, tôi nhìn thấy tôi rõ nhất, vì ánh sáng chỉ giúp tôi nhìn rõ tha nhân và cảnh vật, còn bóng tối mới giúp tôi nhìn rõ tôi.

157. Nếu Ðức Kitô đã cứu chuộc nhân loại bằng cây Thánh gía của Ngài, thì mỗi Kitô hữu cũng không thể thánh hóa mình ngoài cây thánh gía của riêng mình.

156. Cuộc đời ở đâu và ở địa vị nào, cũng có cái sướng và cái khổ. Ðời chỉ thực sự khổ, khi người ta chỉ nhìn ra cái khổ mà không nhìn ra cái sướng.

155. Con mọt gậm nhấm cuộc đời tuy chậm rãi, nhưng rất hiệu nghiệm, đó là sự muộn phiền triền miên.

154. Ai cho tôi một ánh đèn hy vọng, dù chỉ đủ sáng dưới chân thôi, tôi sẽ đủ sức đi nổi suốt đêm đen cuộc đời.

153. Vũ khí để tự vệ với đời là hy vọng. Vũ khí để chiến thắng cuộc đời là niềm vui.

152. Niềm vui được nối dài ra phía trước bằng sự chờ đợi của riêng mình, và được nối dài ra phía sau bằng sự chia sẻ với người khác

151. Vợ đẹp con khôn, “job” tốt rồi cũng trở thành tương đối. Tại sao vậy?- Vì tâm hồn con người đâu có thỏa mãn và dừng chân ở những thứ “chân, thiện, mỹ” tương đối, nhưng tiếp tục tìm về “ chân, thiên, mỹ” tuyệt đối.

150. Niềm vui từ Chúa thì trường kỳ. Niềm vui tự mình thì bền bỉ. Niềm vui từ người thường mau qua.

149. Ðời sống hôn nhân là một bài hát có hai bè mà Thượng Ðế đã phổ cung bậc vào tâm hồn cũng như khả năng của cà hai phái. Chồng sẽ lo hát bè trầm, vợ sẽ lo hát bè bắc. Nếu biết hát vững, hát say mê bè mình, cả hai sẽ hát thành một khúc ca diệu vợi. Bỏ bè mình để hát sang bè khác vì hát dở, hay vì nghĩ rằng bè mình không hay bằng bè kia, không những làm giảm gía trị của bản nhạc, bôi nhọ tài năng sáng tác của Thượng Ðế mà còn có thể gây nguy hại cho ch1inh mình là cả hai sẽ cùng hát vỡ.

148. Yêu nhau lúc đầu thì dễ, nhưng yêu nhau dài lâu thì khó.

147. Yêu là tìm thấy hình ảnh mình nơi người khác và cố gắng thu thập hình ảnh đó vào cuốn “ album” của đời mình.

146. Thiên Chúa thuở ban đầu tác tạo con ngưòi với hai trái tim. Nhưng dể sống, hai trái tim là dư nên Ngài đã lấy đi một trái. Nhưng để yêu, một trái lại thiếu, nên trong hôn nhân Nhgài trả lại cho con người trái tim thứ hai. Vì vậy trong hôn nhân nếu vẫn chỉ có một trái tim để yêu mình mà thôi thì thiếu, hai trái tim để yêu thì đủ, ba trái tim dể yêu thầm tam nhân là dư.

145. Khoái lạc tình dục là chút phần thưởng Thượng Ðế dành cho đời sống hôn nhân để đền bù trách nhiệm cao cả và nặng nề là cộng tác vào sự sáng tạo của Ngài. Chỉ khai thác phần thưởng mà trốn tránh trách nhiệm là phá hoại. Núi bị khai thác còn bị vỡ lở. Vây lấy gì bảo đảm cho sự khai thác phần thưởng khỏi bị băng hoại ý nghĩa và niềm vui?

144. Tôi chỉ tin thờ Thiên Chúa. Qủa thực, nếu Chúa Kitô không phải là Thiên Chúa như người ta muốn chối Ngài, thì tôi cũng chẳng muốn tin thờ Ngài. Nhưng tôi còn tin Ngài, vì ngoài Ngài ra, chưa ai dám tự xung mình là Thiên Chúa. nếu không phải là mạc khải, thì ai dám to gan như thế?

143. Mấy ai có dịp kiểm chứng tận mắt những chứng liệu để thành lập các gỉa thuyết về nguồn gốc vũ trụ và về con người do khoa học cung cấp ngoài các khoa học gia? Chúng ta chỉ đọc, chỉ nghe rồi tin theo. Và từ niềm tin đó, một số trong chúng ta đâm ra nghi ngờ rồi dần dần phủ nhận những giáo huấn của tôn giáo về vấn đề đó, như là hai thứ kiến thức không thể dung hòa để tìm về Thượng Ðế. tại sao lại dễ dàng từ bỏ niềm tin này để chấp nhận niềm tin khác như vậy. Niềm tin của họ vào khoa học không phải là niềm tin vào sách vở hay sao? Nếu họ là người khó tin, thì cứ để kiểm chứng đã chứ. Lấy gì bảo đảm rằng các khoa học gia không bao giờ lừa dối chúng ta?

142. Bao lâu một người con gái còn chút hy vọng làm rung rinh nổi nhịp tim của một người con trai, bấy lâu họ còn cảm thấy chút đời đáng sống. Bao lâu một người đàn bà còn chút hy vọng làm biến đổi đưọoc hiện tại cùng khốn của một đứa con, bấy lâu họ còn cảm thấy đời họ đáng sống. Nữ giới cảm thấy đời đáng sống, khi còn là hạnh phúc của chồng con.

141. Sinh con ra, không phải chỉ ban sự sống tự nhiên trên cõi đời cho đứa trẻ, nhưng còn ban cơ hội cho nó được lãnh nhận sự sống siêu nhiên bất tử đời sau. Ai hiểu được điều đó thì qúy trọng sự truyền sinh.

 

Lm. Giuse Vũ Xuân Huyên

 

Trẻ con phải học người lớn để vào đời. Còn Chúa dạy : người lớn phải học trẻ con để vào Nước Trời. ( Mc 10,15)

JSN Boot template designed by JoomlaShine.com

Today 29

Yesterday 409

Week 1535

Month 6118

All 316762

Currently are 9 guests and no members online

Kubik-Rubik Joomla! Extensions